Tôi vẫn yêu một người hết yêu tôi
Không bên tôi trong những ngày mưa bão
Người gần lắm mà cách xa vời vợi
Người vô tình để cơn gió hanh hao...

Đã bao lần tôi tự hỏi vì sao
Tôi có thể yêu người nhiều đến thế?
Rồi nhốt mình trong nhớ mong khờ dại
Biết khi nào thoát khỏi kiếp u mê?

Tôi vẫn yêu một người hết thương tôi
Bỏ lại tôi chỉ một mình cố gắng
Người bước đi, quay lưng, không sầu muộn
Mặc vai gầy với mưa, gió, sương giăng!

Tôi giả vờ mạnh mẽ mấy mùa trăng
Găm ký ức vào tận cùng nỗi nhớ
Tim nuốt lệ, môi mỉm cười… bình lặng
Để một ngày sóng dữ đánh tràn mi.

Tôi vẫn yêu một người muốn quên tôi
Muốn bỏ buông đôi tay gầy nhỏ bé
Thả vấn vương bên lề đời khó nhọc
Ném yêu thương, xé hết những hẹn thề…
Tôi yêu người… tôi vẫn mãi ngô nghê…



Đăng nhận xét Blogger

 
Top