Chia tay tôi người vui tình mới.
Bỏ mặc tôi bối rối trong đêm.
Đêm thâu thức trắng nhớ em.
Mỗi khi chợp mắt em bên cạnh mình.
Trong giấc mộng...nhớ tình xưa cũ.
Muốn quyên đi để ngủ gjấc yên.
Nhưng sao toàn thấy muộn phiền.
Khi lòng tự nhủ phải quên tình này.
Trong đêm lạnh...lệ cay khoé mắt.
Nhớ về người tim thắt từng cơn.
Thoảng đâu có những tiếng đờn.
Với giọng em hát du dương vọng về.
Trong đêm vắng ê trề nỗi nhớ.
Làm sao đây hết nợ duyên ta.
Chia tay trả hết rồi mà.
Tại sao tâm trí nhớ da diết người.
Đã chấm hết...sao cười thành tiếng.
Nên giờ tôi lười biếng yêu đương.
Trong tôi tình cảm yêu thương.
Giờ đã đã chết...đâu vương chữ tình.
Đăng nhận xét Blogger Facebook