Nhiều lúc thèm được cô đơn mà khóc, không cần ai an ủi, vỗ về…
Cho nỗi buồn hòa trong nước mắt. Lăn xuống má, trôi đi.

Có nhiều lúc thèm gục đầu mà khóc.
Quên ngoài kia, mưa cũng khóc như mình
Những nỗi buồn đua nhau dồn chật lại
Tủi thân, mình ta biết, mình ta thương
Có nhiều lúc thèm được nhìn mình khóc
Nhận ra ta khóc đã khác ngày xưa

Những đau thương in hằn trên nếp mắt
Thất bại bao lần vẫn chưa biết mình thua
Thương yêu lắm, giờ chỉ còn ảo ảnh
Ta cố giữ cho mình, dù chỉ chút lòng tin

Ta không khóc như thu thôi rụng lá. Nhìn xem ai, mang nỗi nhớ tên ai,
Như mùa đông không bao giờ đến nữa.Ừ… như ta đã, chưa khóc bao giờ.

Bất chợt một ngày ta không còn thể khóc. Lệ của ai liệu có chảy cho ai
Từng đêm về, lại đau trong đêm tối. Lòng thật buồn nhưng vốn phải vậy thôi!

Đăng nhận xét Blogger

 
Top