Viết cho những ngày thấy quá đỗi chông chênh
Đi lối nào cũng thấy mình đơn độc
Nhìn người ta cười mà rưng rưng òa khóc
Ước gì có người chia khó nhọc cùng ta.
Đi lối nào cũng thấy mình đơn độc
Nhìn người ta cười mà rưng rưng òa khóc
Ước gì có người chia khó nhọc cùng ta.
Viết cho những ngày chỉ toàn thấy xót xa
Mở mắt ra là bầu trời xám xịt
Giá có thể nhắm mắt rồi ngủ tiếp
Suốt đời này cứ yên giấc vậy thôi.
Mở mắt ra là bầu trời xám xịt
Giá có thể nhắm mắt rồi ngủ tiếp
Suốt đời này cứ yên giấc vậy thôi.
Viết cho những ngày thấy quá đỗi chơi vơi
Muốn bỏ đi xa, muốn buông lơi cuộc sống
Thấy mình hao gầy chẳng còn tia hi vọng
Muốn chạy trốn đời đầy tham vọng, dối gian.
Muốn bỏ đi xa, muốn buông lơi cuộc sống
Thấy mình hao gầy chẳng còn tia hi vọng
Muốn chạy trốn đời đầy tham vọng, dối gian.
Viết cho những ngày lòng chất chứa lo toan
Biết đi về đâu cho nỗi buồn biến mất
Cuộc sống của mình sao khó khăn chật vật
Biết đến bao giờ đời mới hết chông chênh.
Biết đi về đâu cho nỗi buồn biến mất
Cuộc sống của mình sao khó khăn chật vật
Biết đến bao giờ đời mới hết chông chênh.
Đăng nhận xét Blogger Facebook