Vẫn biết mọi tổn thương đều xuất phát từ tình cảm, một khi đã yêu, mấy ai có thể giữ cho bản thân mình đừng tổn thương, hoặc giữ cho mình đừng bao giờ khiến người mình yêu chịu tổn thương. Những người càng yêu nhau thì càng dễ dàng làm tổn thương nhau, chân lý này có bao giờ là sai?
Thế nhưng dường như người ta vin quá nhiều vào chân lý ấy, để rồi trốn tránh, để rồi đổ lỗi, để rồi luôn chỉ nghe theo cảm xúc của mình mà bỏ mặc cảm nhận của đối phương. Đừng chỉ làm theo những gì chúng ta thích, hành động theo những gì chúng ta cho là đúng, đừng dồn đẩy trách nhiệm hay tìm cách biện minh.
Hãy học cách yêu, đừng khiến chính người chúng ta yêu cảm thấy tổn thương vì những hành động của chúng ta, đừng khiến người ấy cảm thấy mình không được yêu, cũng không được tôn trọng. Đừng vì cái tôi quá lớn, lòng sĩ diện quá cao, sự ích kỷ vô lý của bản thân mà khiến cho đối phương phải chịu khổ. Nên nhớ chúng ta đang yêu chứ không phải đang chiếm hữu, nên nhớ chúng ta đang cần phải mang lại hạnh phúc cho đối phương chứ không phải ép người ấy phải sống một cuộc đời khác.
Chia ly và đổ vỡ cũng do chúng ta không biết cách yêu thương cho đúng, trân trọng nhau cho phải, kè kè bên cạnh nhau thế nào cho vừa phải và dành nhau những khoảng trống riêng.
Thật sự hạnh phúc là điều gì đó quá trừu tượng và mơ hồ, thế nên đừng bao giờ hứa hẹn sẽ mang đến cho nhau nếu như không hiểu đối phương cần gì, và điều gì mới là quan trọng nhất. Tất nhiên cũng không thể tránh khỏi xung đột hay tranh cãi, mâu thuẫn hay hiểu lầm, nhưng trước khi căng thẳng về một vấn đề nào đó, hãy suy nghĩ thật kỹ xem nó có đáng để chúng ta gây tổn thương cho người ấy hay không.
Có quá nhiều cách thức để yêu, cũng có quá nhiều cách thức để phá hỏng tình yêu, một trong những cách thức ấy chính là lòng vị kỷ. Cái tôi càng lớn, thì việc yêu thương một người nào đó càng trở nên xa vời, sự ích kỷ sẽ lấn át yêu thương, hay thực chất là vốn dĩ không yêu thương ai hết?
Đừng vì bản thân mình mà làm tổn thương người mình yêu, rồi sau đó thiếu trách nhiệm đổ lỗi hay viện lý do để bao biện. Nói trắng ra thì là một cách để tự gạt mình cho lòng thanh thản, hoặc thẳng thắn hơn thì là chẳng tồn tại yêu thương.
Đăng nhận xét Blogger Facebook