Vậy là tháng 8 đã trôi qua thật nhanh. Tháng 9 đã đến với bao nhiêu cảm xúc của không khí đến trường. Mùa thu này sẽ qua rất nhanh nhưng sao mọi thứ dường như vẩn còn rất thân thuộc. Mùa thu dịu nhẹ với những cơn mưa rào chợt đến rồi chợt đi mang theo bao nhiêu ký ức thời học trò. Hãy cùng Không Lời Nhạc hòa nhịp, chia sẽ cùng tiếng mưa mùa thu đầy ắp những kỷ niệm…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một cái gì đó thật buồn, cảm giác vụt mất. Nhưng đôi lúc vẫn có 1 cảm giác hạnh phúc và hoài niệm về quá khứ. Đâu đây! Xa xa có 1 tia hi vọng lóe lên... Nhưng, phải chăng đây chỉ là những ảo giác không hề tồn tại...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Chiều mưa khe khẽ lạnh, hương cà phê sóng sánh ánh nhìn. Ta lại để ngón tay trượt đều trên từng con chữ, giữa bộn bề những quên và nhớ, lại muốn thấy nắng chiều muộn màng đậu trên vai em phấp phới, vẫn vậy, chầm chậm và buồn tênh…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong tình yêu, chỉ cần một cái buông tay thôi cũng có thể để người kia rời xa mình mãi mãi..
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nếu cậu đã quên .... tớ mong cậu hạnh phúc .....
Nếu cậu vẫn còn nhớ ...tớ vẫn đang chờ ........
Sau bao yêu thương, cậu vẫn là người làm tớ gục ngã .....
Và sau bao lần gục ngã ....cậu vẫn là người tớ yêu .....
Chỉ đơn giản là TỚ YÊU CẬU...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tình yêu là thứ gì đó thật lãng mạn nhưng cũng thật khù khờ, hạnh phúc có, mà đau thương cũng thật nhiều ..
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thỉnh thoảng người ta hay đi tìm cho mình sự bình yên: bình yên trong tâm hồn, bình yên cùng âm nhạc, bình yên cùng người ta yêu thương, bình yên nơi cảnh vật… bởi sự bình yên lúc nào cũng làm con người dễ chịu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
..Khi cuộc sống hối hả chạy qua, bỏ lại sau lưng bao nhiêu điều nuối tiếc, ta chợt ngoảnh lại nhìn những ngày cũ và chợt nhận ra rằng chẳng còn lại gì ngoài những nỗi nhớ, nỗi nhớ cồn cào trong tim dành cho ai đó. Một nỗi nhớ không tên, mà cũng chẳng có định nghĩa, ý niệm... Nó cứ gờn gợn trong cảm xúc, trong suy nghĩ ngay cả những công việc thường ngày, dường như chúng đang chạy trốn sau những vặt vảnh tất bật của đời thường. Nỗi nhớ có khi làm mình quay quắt...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trên con đường trở về kéo dài bất tận, nỗi buồn hóa thành những giọt mưa giăng kín lối, hóa tâm hồn đẫm ướt giá băng. Cơn mưa cô đơn mang lạnh lẽo xuyên thấm cả tâm can, rút hết nóng ấm thường tình khỏi hơi thở, để rồi, một tâm hồn lạnh giá hơn mưa cuối cùng sẽ thấy hạt mưa thật ấm áp.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hôm nay mây trắng chẳng về, phố lại rưng rưng mà dường như mưa không thèm để ý. Hôm nay có cái gì là lạ nơi nếp phố bạc phai, có phải gót ngoan sóng sánh bước, đôi mắt như mang tiếng ngày xưa lặng lẽ tìm...Cỏ may, tóc rối, con nước xanh với bóng quê yên ả. Là nụ cười thơ trẻ bước qua phố ồn ào mang về mọi kí ức. Mọi thứ vẫn đông, chỉ có một nốt nhạc đời trầm xuống là tôi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đêm vọng về những nỗi nhớ!
Thành phố buồn lẩn khuất trong màn mưa!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thấm sâu và cứ day dứt về những thứ quá mơ hồ ! Nỗi buồn, sự cô đơn, xa cách... Những cảm xúc ấy chợt ùa về trong đêm...1 trái tim yếu đuối, nhạy cảm, nhưng luôn khao khát 1 tình yêu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt ra một câu hỏi:
- Đố bạn Tình yêu là gì...
Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói:
- Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một ly rượu vang và một ly champagne.
Sau khi mọi thứ đã được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén đầu tiên. Anh ta nói:
- Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước thứ hai sẽ dìu dịu thanh thanh. Còn nước thứ ba thì sao...
Tình yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không còn hương vị ban đầu.
Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói:
- Tình yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người.
- Nhưng tình yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn tình yêu không như vậy.
Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói:
- Tình yêu như ly rượu này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.
Anh ta lại uống ly champagne.
- Không! Tình yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được.
Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh ta nhìn thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên.
- Đúng rồi, hãy nhìn cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị. Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ!
Tình yêu là cốc nước trắng.
Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to.
Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai.
Chàng trai đã hiểu rằng, anh ta đã có một câu trả lời đúng...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong cuộc sống có những lúc người ta thèm có 1 được khoảng lặng, để yên tĩnh không vướng bận những lo lắng phiền muộn hay những toan tính thường ngày. Những lúc thế này, chỉ muốn đắm chìm vào những bản nhạc ko lời để có thể mặc sức thả hồn mình không nghĩ ngợi bất cứ điều gì…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hạnh phúc giống như một quả cầu pha lê từ thiên đường rơi xuống
Nõ vỡ thành muôn ngàn mảnh
Và mọi người bắt đầu tìm kiếm những mảnh vỡ cho riêng mình
Có người thì nhặt được rất nhiều
Nhưng có người thì chẳng có gì cả...
Không ai có thể nhặt hết những mảnh vỡ của quả cầu hạnh phúc ấy
Bạn cũng thế, và tôi cũng vậy...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mưa lay lắt trên góc phố nhỏ, những kỹ niệm đẹp chợt ùa về, để rồi nhận ra hình ảnh ta… trong mưa, từng giọt buồn nối đuôi nhau nhẹ nhàng tuôn rơi. Mưa, thật lạnh…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tôi vẫn thường suy tư, "Còn gì phía sau mùa thu?"
Những cơn mưa tháng Mười, kéo dài rất âm u
Sau bước ai vừa thả bộ qua phố muà thu
Có bao giờ tôi biết điều gì đã xảy ra ngày hôm qua...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong cái không khí tĩnh mịch , xa xăm mờ nhạt ấy, ta vẫn lắng nghe từng hơi thở của cuộc sống, dường như con người ấy hiểu rằng may mắn biết bao khi từng khoảnh khắc trôi qua là biết bao nhiêu cái ưu ái của tạo hóa dành cho con người.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đừng bao giờ quên
Sự hiện hữu của bạn là món quà cho thế giới này. Bạn là duy nhất và không ai thay thế được bạn. Cuộc đời bạn là tất cả những gì bạn muốn, bạn hãy sống trọn vẹn từng ngày ngay từ bây giờ.
Hãy luôn sống trong những niềm vui, chứ không phải là những phiền toái, và bạn sẵn sàng đương đầu với những gì sẽ đến. Trong bạn hẳn sẽ luôn có quá nhiều câu hỏi, hoài nghi… Nhưng hãy hiểu, hãy dũng cảm… bạn sẽ thành người mạnh mẽ.
Đừng tự giới hạn mình. Những giấc mơ của bạn đang chờ bạn đánh thức và chinh phục. Đừng rời bỏ những quyết định quan trọng để tạo ra cơ hội của ngày mai. Bạn hãy vươn đến đỉnh cao và giá trị của chính mình.
Không có gì lãng phí năng lượng sống cho bằng sự lo lắng. Bạn càng ưu tư bao nhiêu, bạn càng trĩu nặng tâm hồn bấy nhiêu. Đừng cho mọi vấn đề quá nghiêm trọng – hãy sống một cuộc đời “trời quang mây tạnh”, chứ không phải sống trong những âu sầu hối tiếc.
Hãy nhớ rằng một tình yêu nhỏ sẽ không thể tồn tại, hãy nhớ rằng rất nhiều quy luật tuần hoàn là điều không tránh khỏi. Hãy nhớ rằng tình bạn là một sự đầu tư khôn ngoan, và kho báu cuộc đời là chúng ta… được ở bên nhau.
Có sức khỏe, hy vọng và hạnh phúc. Hãy dành thời gian ước nguyện đến một vì sao. Và đừng bao giờ quên… chúng ta đặc biệt đến thế nào!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cuộc sống không em với anh thật ngột ngạt, anh ko muốn tỉnh dậy vào mỗi bình minh, chỉ để tin rằng mình cần bắt đầu lại mà chẳng có em bên cạnh… Anh không muốn một ngày có hai mươi bốn tiếng, vì nó là quá dài cho những nhớ thương…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô hình. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất và in dấu lại trong trái tim người khác.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đã biết chúng ta sẽ không có tương lai... Nhưng nếu trong tim ấm áp... Thì dù phía trước có u ám... Cũng không còn đáng sợ nữa.!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Gió…hãy mang chút mưa về lại nơi đây, tưới cho tâm hồn bấy lâu đã héo gầy, ánh hồn nhiên như ngày đó
Gió…đừng đem những cơn giông tố về nơi đây, để biển trong xanh như em đã từng thấy, bình yên đến thật lạ
Gió… hãy mang chút nắng về lại nơi đây, sưởi ấm đôi môi nụ cười tìm không thấy, đi tìm một chút ngày nắng hạ
Gió…hãy mang đến đây đôi cánh của tự do, để rồi bay đi khắp đây đó, không lo không phiền như vậy đó.
Không ai biết được gió bắt đầu từ đâu chắc chắn một điều gió xuất hiện đã từ lâu
Gió thổi rồi lặng không ai có thể thấy nhưng thật gần gũi là chiếc quạt mo bà hàng đêm phe phẩy
Gió đến bất ngờ, nhẹ nhàng đầy chất thơ, lang thang không ai nhớ
Gió bay đi từng giờ, như không thể ngừng thở, và vẫn đó những dại khờ
Gió mà, có ai giữ được đâu, phút chốc vội tan như chưa từng bắt đầu
Vân ham chơi, đùa vui cùng chiếc lá,chọc gẹo những hạt mưa
Mỉm cười cùng nắng, rồi lại thì thầm với ánh trăng
Cánh diều bay lên cao, bông hoa nghiêng vẫy chào, lại về với mây cao
Vẫn cứ ngao du khắp chốn, bôn ba những nẻo đường, chu du ở bốn phương
Nụ cười trải dài đông tây nam bắc tìm những người bạn có thể đặt tin tưởng
Ai đó từng nói gió thật vô tình vì cứ mãi bay đi vô định
Làm cho người khóc người cười và gió vẫn chỉ là vô hình
Vô tư vô tâm và rồi tất cả cùng gió sẽ trở về với hư không
Vẫn buồn vẫn vui và vẫn tin vào những câu chuyện cổ tích thời tuổi hồng
Cuộc đời cùng làm mây trôi, bình yên như vậy thôi
Năm tháng vội qua như một giấc mơ vương lại ký ức mờ nhạt nay đâu rồi
Nhớ những đêm vắng làm thơ tặng người con gái bên cửa sổ
Nhớ những nụ cười giòn tan về đâu giữa cuộc sống xô bồ
Nhớ giấc ngủ trưa dưới tán lá cây nắng vàng là tuổi thơ
Là những gì không thể giữ lại một chút thấm buồn khi mọi thứ dần dần nhạt phai
Nhưng rồi cũng vậy thôi, cảm xúc lên cao rồi lại xuống
Sau khoảnh khắc này tất cả trở về điểm xuất phát như chưa từng có dòng lệ tuôn
Và vẫn tiếp tục bay đi đi đến bất kỳ nơi đâu mà gió muốn
Và lại tiếp tục hát ca qua ánh bình minh và những chiều buồn
Đến rồi đi, quên rồi lại nhớ, gió đã đánh cắp một trái tim tan vỡ
Ngày mai, gió lại tiếp tục bay đi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Những ngày gió cuối cùng của mùa đông
Rồi cũng đến một ngày bay đi mất
Chẳng có điều gì trên đời là dài nhất
Kể cả yêu thương…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Khoảng cách giữa yêu và thương ngỡ là mong manh, nhưng rất rành mạch. Cái nào cao hơn cái nào, tự bản thân người ta qua trải nghiệm sẽ hiểu thấu. Chỉ biết rằng, thương ai đó rõ ràng là một cái nợ. Mà để trả hết cái nợ này, một cuộc đời là chưa đủ...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nhớ Sài Gòn một chiều mưa tầm tã
Phố đông người tôi vội vã đón em
Chờ đôi mắt tròn đen giăng buồn bã
Long lanh nhìn làm rời rã tim si...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mùa thu lưng chừng tới
Chiếc lá lưng chừng rơi
Lưng chừng em và tôi
Tình yêu hay tình bạn...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cafe đắng chỉ dành cho người biết thưởng thức ...
Hạnh phúc thật sự thật sự chỉ dành cho người biết trận trọng và nâng niu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Người ta lưu luyến quá khứ vì có những điều chưa giải quyết một cách dứt khoát
Đặc biệt là dứt khoát với những cảm xúc của trái tim mình.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một chút gì thoảng ngang qua như ai đó đang trở về trong hồi ức mong manh… “dường như ai đi ngang cửa” và chợt nhận ra chỉ là ngọn gió mùa Đông se sắc lòng. Nỗi nhớ tìm về của khoảng thời gian với những tin yêu, với cánh buồm căng gió chở thương yêu… ngỡ như vẫn còn gần lắm! Để rồi khắc khoải thốt nên những câu hỏi mà câu trả lời thì xa xăm vô bờ vô bến.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không?
Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt…
Lời ngọt ngào lời chưa trao đã mất.
Mùa đông về em có lạnh lắm không?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong cuộc sống, tất cả chúng ta đều có...
1 bí mật... Không thể nói
1 niềm hối tiếc... Không hề thay đổi
1 giấc mơ... Không thể chạm đến
Và...
1 tình cảm... chẳng thể lãng quên...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lâu lắm rồi đời không hò hẹn
Ta chợt quên thấp thỏm, đợi chờ
Tim chợt quên ngày xao động
Môi chợt quên màu hoàng hôn
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lâu lắm rồi đời không hò hẹn
Ta chợt quên thấp thỏm, đợi chờ
Tim chợt quên ngày xao động
Môi chợt quên màu hoàng hôn
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Đôi khi...
Người ta cần tìm cho mình một khoảng lặng!
- Để...
Nhìn lại chính mình...
Tìm lại con người thật của mình!
-Bởi...
Cuộc sống là những con sóng dữ!
- Khiến...
Con người ta cứ bị cuốn theo lúc nào không biết!
- Rồi giật mình...
- Nhìn lại...
- Tự hỏi: "Mình của ngày xưa đâu?"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Hãy yêu ngày mới dù quá mệt kiếp người. Còn cuộc đời ta cứ vui"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
♥ Có những thứ mất đi rồi ta mới cảm thấy nuối tiếc vì không biết trân trọng.
♥ Nhưng có những thứ mất đi rồi ta mới nhẹ nhõm nhận ra: đáng lẽ ta phải từ bỏ từ lâu lắm rồi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cuộc sống là đoàn tàu không ngừng nghỉ, luôn tiến về phía trước dù muốn hay không.
Đừng để những nỗi buồn che lắp đi hiện tại và cả những điều bất ngờ ở tương lai.
Chỉ cần ta mỉm cười với cuộc đời thì cuộc đời sẽ mỉm cười lại với chúng ta.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Có lẽ phần đông trong số chúng ta đều mất rất nhiều thời gian và sự can đảm để nhận ra Hạnh phúc mà ta kiếm tìm bao lâu thật ra đang ở rất gần, rất gần!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đừng để cuộc sống đi qua mắt bạn chỉ vì bạn đang sống trong quá khứ hay tương lai. Bằng cách sống cuộc sống của mình ngày hôm nay, vào lúc này, bạn đang sống tất cả mọi ngày trong cuộc đời.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đôi khi chỉ là khoảng trống của một người để lại, mà cho dù có cả thế giới vẫn không thể lấp đầy...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Có những lúc ngồi một mình, cơn bi đát bỗng dưng trào lên, nỗi buồn rầu từ đâu đến đổ ập vào lòng như con sóng xô bờ…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hãy cứ cười lên nhé cho dù chuyện gì có xảy ra đi nữa, vì bạn đẹp nhất khi cười...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Có gặp nhau thì có xa nhau.
Có yêu nhau thì có chia tay.
Có bắt đầu thì có kết thúc.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đăng nhận xét Blogger Facebook