Cuối cùng anh cũng nghĩ đã đến lúc anh phải quên em... Có lẽ… tình yêu của anh dành cho em không đủ làm em thấy vui… không bao giờ đủ để em có cái cảm giác an toàn… vì thế… sẽ có 1 người khác… 1 người có thể bên em lúc em cần…có thể cho em mượn bờ vai khi em muốn khóc… có thể làm cho em những điều anh không thể làm, không thể cho em…
Em… là người anh yêu nhất… em có biết rằng… anh yêu em… anh yêu em còn hơn yêu cả bản thân anh… Anh đã dành tất cả tình cảm của mình cho em… tình cảm của 1 thằng con trai có thể có… Vậy mà tình cảm đó… em lại đùa giỡn với nó???
Anh vì em mà có thể làm mọi chuyện và em cũng đã vì nó mà làm tổn thương trái tim anh… Anh đâu có bằng nó phải không em, đâu có thể hiểu và quan tâm đến em được như vậy… Nếu vậy sao anh lại bắt em phải yêu anh cơ chứ? Phải, em chưa bao giờ đồng ý làm người yêu của anh, chưa bao giờ em yêu anh… Khi anh hỏi em về người yêu cũ của em… em đã cười… nụ cười đó… lần đầu tiên anh nhìn thấy… Em chưa quên được nó, phải không em… Vì có những chuyện em có thể làm với nó còn với anh thì không… 
Thôi có lẽ anh nên quên em đi, quên bao kỉ niệm, bao nụ cười, em hãy cười, hãy bước đi và hãy sống hạnh phúc hơn em nhé…
Nhưng...
Anh phải làm sao để quên được em?… Anh làm sao quên khi lúc nào hình ảnh của em cũng hiện diện trong tâm trí anh… anh cố gạt bỏ hình bóng của em ra khỏi tâm trí anh… nhưng… không được… vì đó là tất cả những gì của em mà anh muốn giữ lại… Thế nhưng nếu không quên đi hình bóng em thì làm sao anh quên được em?… Càng cố quên … anh càng thấy nhớem… càng nhận ra rằng… anh không thể quên được em… Anh ngốc quá phải không?… Đôi lúc anh cảm thấy anh thật vô dụng… ngay cả việc quên đi người đã làm anh yêu… người đã làm anh khóc mà cũng… không được…

 
Quên… không thể… thì thôi anh sẽ chờ đợi… chờ đến 1 ngày nào đó em nhớ đến anh… dù anh biết… có lẽ… ngày ấy sẽ không đến đâu… nhưng anh cũng vẫn sẽ chờ… đến khi… anh… không còn đủ sức để chờ chờ đến khi… trái tim anh thôi ngừng đập… thì anh… sẽ thôi chờ em…
Em có biết không… đã có lúc anh đứng thật xa… nhìn em… nhìn thấy em cười nói vui vẻ… nhìn thấy em hạnh phúc bên một ai đó… anh… đã cười… đã… vui lắm… vì… biết người đó vẫn mang lại cho em tiếng cười… Anh… đã ước người đó là anh… được bên em… đượquan tâm đến em…
Anh… rất muốn được hàng ngày nói chuyện vui vẻ với em… nhưng… giờ anh không thểbên em… anh chỉ có thể đứng sau lưng em… thật xa… thật xa mà nhìn em thôi…
Anh làm thế không phải vì Anh khờ mà là vì… Anh đã có 1 trái tim của riêng mình… 1 trái tim luôn dành cho Em…
Em hãy quên anh đi em nhé… quên anh đi vì anh không thể quên được em… Anh chỉ là 1 thằng trong vô số những thằng luôn vây quanh em, anh có là gì của em đâu, em quên anh dễ n là anh quên em đúng không?
Còn riêng anh… sẽ phải tập cho mình 1 cuộc sống không có hình bóng của em… dù biết điều đó thật khó... dù trái tim anh sẽ đau… nhưng cũng phải cố gắng thôi…
Vì anh không muốn làm phiền em… anh trả em lại với cuộc sống không biết anh như trướđây… không quen anh em sẽ hạnh phúc hơn khi biết anh…
Vì anh không muốn níu kéo những thứ đã không thuộc về anh… không phải của anh… và không dành cho anh… Muốn được như thế… có lẽ… trước tiên… anh phải quên được em…

Và vì anh yêu em…
Em có biết mỗi một tin nhắn của em luôn làm anh cảm thấy hạnh phúc… Giờ anh vẫn muốn chờ 1 tin nhắn của em… dù anh đã bảo em không phải nt cho anh nữa… nếu em có yêu anh… thì… anh chờ ở em… 1 tin nhắn… 1 tin thôi em nhé…
Và nếu như có một ngày em thấy cô đơn… thì em hãy nhớ rằng… vẫn luôn có một người đang chờ em…1 người vẫn luôn và mãi mãi yêu em… chỉ một mình em… vẫn mong muốn có một ngày… em sẽ nhớ… sẽ hiểu cho tình cảm của anh…vì trái tim Anh chỉ rung động khi bên Em mà thôi...
♥Mỗi khi thấy buồn…hay ngồi im lặng.
Chẳng phải suy nghĩ, cũng không phải bối rối.
Ngồi, là để không ngã quỵ xuống.

♥Mỗi khi thấy buồn… hay nhỏen miệng cười.
Không phải điên, cũng không phải loại người vô tâm hời hợt.
Đơn giản là để không phải khóc.
♥Mỗi khi thấy buồn… hay lấy điện thoại ra xóa tin nhắn cũ.
Chưa hẳn là đầy, cũng không phải là quá rảnh rỗi….
Là vì muốn đọc lại những mess thật cũ, thật xa.
Nó ngọt ngào, và ấm áp
♥Mỗi khi thấy buồn… hay phóng xe nhanh thật nhanh, hoặc là chậm thật chậm.
Vì lúc đó tất cả suy nghĩ sẽ tập trung vào con đường phía trước
chứ không bị chi phối vì những điều đã qua.
♥Mỗi khi thấy buồn… thường nhớ về những con người đã làm mình đau.
Như nhắc nhở trái tim mình thêm 1 lần nữa,
rằng “họ không đáng”,
và phải luôn nhớ điều đó.
Luôn nhớ rằng mình đã quên thật sự
♥Mỗi khi thấy buồn…hay nghe lại những bài hát cũ… và ngẫm nghĩ  lại 1 vài kỷ niệm cũ….
Có gì đó dí dỏm và lạc quan…
Chính nỗi buồn sẽ dạy ta cách vượt qua chúng.
125.jpg
♥Mỗi khi thấy buồn… 
Hay ngồi và quay qua trái qua phải. ngồi, nghe nhạc. ngồi, hát.
Hoặc sẽ mở nước ào ào để rồi khóc cho thật lớn

♥Mỗi khi thấy buồn… như lúc này đây,
vẫn giống như bất kỳ ai khác.
Thèm yêu, và được yêu. . . .
Yêu thương rời xa rồi yêu thương lại trở lại.
Yêu thương tiếp yêu thương
và ta sẽ sống mãi trong khoảng yêu thương đó.

Đăng nhận xét Blogger

 
Top