Ai đã chở mùa thu về đây
Gửi nắng vàng trong từng ánh mắt
Một mình em giữa dòng người tất bật
Bước chân lặng lẽ không cùng

———-

Trời vào thu dường như dịu dàng hơn
Ánh chiều phai in dáng em bé nhỏ
Khoảng cách giữa yêu, tin, mong nhớ
Làm cách nào em có thể vượt qua

Em hỏi mùa thu chỉ có gió la đà
Mưa lá rơi, bờ vai em mỏng manh
Khối tình thơ trong theo mây tạnh
Em giữ một mùa thu cho riêng em

Chỉ có tiếng thu nghe thật êm đềm
Lối mòn nào sẽ đưa anh đến
Chúng mình gặp nhau không lời hò hẹn
Sao anh chỉ nhìn và cứ lặng thinh?

Giá như một người dám đến làm quen
Giá như bầu trời đừng trong xanh quá đổi
Đã qua đi cái thời nông nỗi
Sao hai ta chẳng dám nói một lời

Em không thể trở thành mùa thu của riêng anh
Thu Sài Gòn vẫn rạng ngời muôn sắc
Sáng chiều buồn giọt cà phê đắng
Anh đi rồi để lại những bâng khuâng

Hồn thu hòa trong từng nhịp thở anh
Mưa thu buồn như tiếng lòng day dứt
Có chuyện tình nào chưa bắt đã kết thúc
Như chuyện của hai ta…

Đăng nhận xét Blogger

 
Top