Thời gian cũng đã trôi qua khá là nhanh kể từ khi hai đứa quyết định dừng chân nghỉ ngơi sau những năm tháng yêu nhau tha thiết mặn nồng. Không biết em bây giờ ra sao? Những năm tháng qua em đã sống như thế nào và quan trọng hơn nữa là em đã yêu ai chưa? Những ngày này, trời đang chuẩn bị vào mùa đông, lạnh lắm em à. Nhớ em dường như là một thói quen sâu trong niềm nhớ, mặc dù đã dặn lòng thôi thao thức cái hình bóng cũ xưa năm nào - hãy để nó ngủ yên nhưng lý trí chẳng thể thắng nổi con tim nơi lồng ngực.
Chuyện chúng mình cũng đã từng rất vui, đúng không? Anh hay tự cười với chính bản thân mình khi vô tình thấy những cặp đôi tay trong tay đi trên con phố lúc chiều về - cũng có chút ghen tị và chạnh lòng lắm chứ. Em và anh ngày xưa - chúng mình cũng vui như thế đó, lúc nào cũng quấn quýt không bao giờ chịu buông. Nhưng sao bây giờ chỉ còn mình anh với cả hàng ngàn nỗi nhớ vây quanh, tủi thân lắm... Nếu như ngày đó chúng ta cố gắng níu tay nhau, đừng buông tay dễ dàng như thế chắc có lẽ bây giờ chúng ta cũng đã - và đang rất là vui.
Đêm đêm, những hình ảnh của em lúc nào cũng ùa về cứ làm anh thao thức mãi, có khi giấc ngủ của anh là rạng sáng của ngày hôm sau. Nhắm mắt lại anh vẫn thấy em, đâu đó cái bóng dáng thân quen năm nào đang tươi cười với anh, nhưng khi tỉnh giấc thì ra chỉ là một giấc chiêm bao... Và rồi chỉ biết ngồi nằm buồn thế này, những lúc thế này càng hận càng trách em hơn, vì em đã làm anh ra nông nỗi này đây. Nhưng nghĩ lại thì càng yêu em nhiều hơn, nhớ em nhiều hơn, chỉ muốn có em ở bên để chuyện trò sau những ngày đi học và đi làm mệt mỏi.
Nhớ em cô đơn mình biết thôi, lấy tư cách gì để nói với em là anh nhớ em chứ? Cố giữ riêng cho bản thân mình vì biết nói ra em cũng chẳng đoái hoài gì đâu. Người yêu cũ dường như là một câu chuyện rất cũ, trong câu chuyện đó có một người đã quên và một người cố gắng kiếm tìm. Không biết bao giờ bản thân mới có được một cuộc sống an nhiên như bao người, anh đã từng rất mạnh mẽ nhưng ai cũng vậy thôi - dính đến những câu chuyện yêu đương thì cũng đều rất yếu ớt.
Đôi lúc muốn nhắn tin và gọi cho em, chỉ nói rằng anh rất nhớ em, nhưng lương tâm bản thân không cho phép, mà nếu đã nhắn tin nhưng cuối cùng vẫn chỉ nhận được sự im lặng từ em, điều đó càng đáng sợ hơn nỗi nhớ ngày đêm bao vây anh.
"Tim yêu à, đừng làm đau tao nữa, suốt thời gian qua như vậy đã đủ lắm rồi, tao không muốn đau khổ thêm nữa đâu" - Đây không biết là lần thứ bao nhiêu anh dặn con tim mình như thế, nhưng hình như nó vẫn trung thành với em thì phải, nó làm cho anh thấy đơn phương người yêu cũ thật đáng sợ, đơn phương tình cũ đồng nghĩa với việc dù anh có kêu thật to tên họ nhưng câu trả lời cuối cùng cũng là sự im lặng mà thôi...

Đăng nhận xét Blogger

 
Top