Gió ùa về một mùa đông ngập phố 
Chút mùa thu xếp lại nơi cúc vàng 
Kí ức ấy lăn vào miền xa vắng 
Đợi mấy mùa sao bỗng thấy... mênh mang 

Anh thương lắm mỗi lúc đông sang 
Gửi nỗi nhớ bay về miền giá lạnh 
Đông góp gió để hồn thêm hiu quạnh 
Cho mắt buồn ngơ ngác trước mùa đông 

Chợt hỏi lòng ta có nhớ người không? 
Để trước chiều lạc rơi nỗi nhớ 
Cơn gió xô ngang giữ trong nhau hơi thở 
Cho riêng anh một nỗi đợi chờ 

Thành phố trở mình khoác áo mùa đông 
Thoáng rùng mình... Em bây giờ có rét 
Căn phòng ấm...giữa mùa đông chết 
Đợi em về... đan nắng cho nhau 


Đăng nhận xét Blogger

 
Top