Cứ cho rằng ước mơ là thứ xa vời, tít tắp, cứ cho ước mơ là những thứ hoang đường ngoài tầm với, để rồi lấy đấy làm cơ hội mà lần lượt bỏ qua những khao khát chưa thể bắt tay thực hiện. Chúng ta, những người cho rằng mình đã quá lớn để giữ khư khư những giấc mơ con trẻ, đang dần đánh mất những thứ còn thuộc về mình.
Khi còn nhỏ, ước mơ bị bóp méo thành chuẩn mực của người lớn, để rồi luôn phải thừa nhận những mong muốn chẳng phải của mình.
Khi lớn thêm chút nữa, ước mơ dần được tạm gác lại để tập trung vào những mối bận tâm khác, chúng ta sẽ quên, chúng ta buộc phải quên, vô số trải nghiệm mới mẻ dễ cuốn chúng ta vào thử thách về độ sâu của những thứ chúng ta chưa từng thử.
Chúng ta quên đi ước mơ thời bé mọn của mình.
Và thế là chúng ta vô tình bước vào con đường, được đưa đẩy bởi những người khác.
Trưởng thành rồi, ước mơ dần được thay thế bằng những điều thực tế hơn, thậm chí, gió mưa và giông bão sẽ tìm đến, và nhấn chìm tất cả. Phần hiện thực khốc liệt trồi ra khỏi viễn tưởng và hoài bão to lớn về cuộc sống. Để buộc chúng ta phải từ bỏ, hoặc nhắm mắt đưa chân bán rẻ đi ước mơ khi xưa của chính mình.
Bạn đã từng vì lý do gì mà tự tay bóp chết ước mơ của mình hay chưa? Đã từng vì lý do gì mà đứt gánh giữa đường, hoặc chưa kịp thực hiện đã đẩy hoài bão thưở xưa của mình đi xa?
Ước mơ có gì đáng tội? Khi bạn đành tâm cắt bỏ những khát vọng chính đáng thuộc về tâm hồn mình, để đeo đuổi những thứ thực tế hơn là cơm, áo, gạo, tiền, thậm chí là danh vọng và cả những thước đo khác. Mặc nhiên ước mơ bị biến thành những điều viển vông không thể thực hiện, hoặc những điều cản trở con đường phía trước.
Vẫn biết rằng, vốn dĩ sống là phải nhìn vào hiện thực, phải biết hy sinh cái này để giành lấy cái khác quan trọng hơn. Thế nhưng, đã có ước mơ, thì đừng bao giờ nghĩ đến chuyện từ bỏ nó. Bởi vì bạn đã hơn rất nhiều người chẳng có ước mơ, không biết mục đích phấn đấu. Có ước mơ, nghĩa là có thêm một con đường trải rộng trước mắt, là có thêm một cơ hội được bước qua cánh cửa cuộc sống.
Theo đuổi giấc mơ của chính mình, là chọn cách khó khăn hơn tất cả những con đường để dẫn đến thành công. Trên con đường chạm đến mơ ước ấy, bạn có thể chật vật, vấp ngã rất nhiều, hoặc thất bại rất nhiều. Nhưng chắc chắn, bạn sẽ thành công. Bởi vì mọi nỗ lực và kỳ vọng luôn được đền đáp xứng đáng.
Và nhớ là, cho dù xảy ra chuyện gì, cũng đừng từ bỏ ước mơ!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đăng nhận xét Blogger Facebook