Chúng mình rồi...cứ thế mà xa nhau
Chẳng nói một câu, chẳng còn ai níu kéo
Chẳng ai hỏi thăm mỗi đêm về lạnh lẽo
Chẳng còn người nào bước lại nẻo yêu xưa.

Chúng mình rồi...cứ thế chẳng đón đưa
Chẳng quan tâm ai còn yêu không nữa
Có những đêm khuya dù giật mình hoảng sợ
Không còn vội vàng bấm dòng số thân quen.

Chúng mình rồi...cứ thế mà lãng quên
Chẳng còn nhắc nhau bằng cái tên thân thuộc
Chẳng còn ai chờ khi đôi chân chùn bước
Dù những ngày mưa thấy phía trước mịt mù.

Chúng mình rồi...cứ thế...vờ vô tư
Vờ không quen như người dưng ngược lối
Cứ thế cúi đầu bước qua nhau thật vội
Dù biết trái tim đang nhức nhối vô cùng.

Chúng mình rồi...cứ thế...hóa người dưng.


Đăng nhận xét Blogger

  1. Tôi phải bắt đầu học cách lãng quên
    Để mỗi đêm không còn buồn trên gối
    Để lối xưa chẳng chạnh lòng bước vội
    Để đến lúc nào tôi lại cứ yêu thôi

    Mà nói thế chẳng biết làm được không?
    Khi trong lòng cứ khắc hình người ấy
    Cứ nhung nhớ yêu thương nhiều như vậy
    Thì đến bao giờ mới có thế quên đây?....

    Trả lờiXóa

 
Top